This site uses cookies.
Some of these cookies are essential to the operation of the site,
while others help to improve your experience by providing insights into how the site is being used.
For more information, please see the ProZ.com privacy policy.
This person has a SecurePRO™ card. Because this person is not a ProZ.com Plus subscriber, to view his or her SecurePRO™ card you must be a ProZ.com Business member or Plus subscriber.
Affiliations
This person is not affiliated with any business or Blue Board record at ProZ.com.
English to Vietnamese: Translation of the book "Mastery"
Source text - English tHE ULTIMATE POWER
Everyone holds his fortune in his own hands, like a sculptor the raw material he will fashion into a figure. But it's the same with that type of artistic activity as with all others: We are merely born with the capability to do it. The skill to mold the material into what we want must be learned and attentively cultivated.
-JOHANN WoLFGANG voN Goe.THE
There exists a form of power and intelligence that represents the high point of human potential. It is the source of the greatest achievements and discoveries in history. It is an intelligence that is not taught in our schools nor analyzed by professors, but almost all of us, at some point, have had g:limpses of it in our own experience. It often comes to us in a period of tension-facing a deadline, the urgent need to solve a problem, a crisis of .!Orts. Or it can come as the result of constant work on a project. In any e.ent, pressed by circumstances, we feel unusually energized and focused. Our minds become completely absorbed in the task before us. This intense amcentration sparks all kinds of ideas-they come to us as we fall asleep, out of nowhere, as if springing from our unconscious. At these times, other ;>eple seem less resistant to our influence; perhaps we are more attentive to them, or we appear to have a special power that inspires their respect. T re might normally experience life in a passive mode, constantly reacting co this or that incident, but for these days or weeks we feel like we can determine events and make things happen.
e could express this power in the following way: Most of the time we live in an interior world of dreams, desires, and obsessive thoughts. But in this period of exceptional creativity, we are impelled by the need to get something done that has a practical effect. We force ourselves to step outside our inner chamber of habitual thoughts and connect to the world, to other people, to reality. Instead of flitting here and there in a state of perpetual distraction, our minds focus and penetrate to the core of something real. At these moments, it is as if our minds-turned outward-are now flooded with light from the world around us, and suddenly exposed to new details and ideas, we become more inspired and creative.
Once the deadline has passed or the crisis is over, this feeling of power and heightened creativity generally fades away. We return to our distracted state and the sense of control is gone. If only we could manufacture this feeling, or somehow keep it alive longer ... but it seems so mysterious and elusive.
The problem we face is that this form of power and intelligence is either ignored as a subject of study or is surrounded by all kinds of myths and misconceptions, all of which only add to the mystery. We imagine that creativity and brilliance just appear out of nowhere, the fruit of natural talent, or perhaps of a good mood, or an alignment of the stars. It would be an immense help to clear up the mystery-to name this feeling of power, to examine its roots, to define the kind of intelligence that leads to it, and to understand how it can be manufactured and maintained.
Let us call this sensation mastery-the feeling that we have a greater command of reality, other people, and ourselves. Although it might be something we experience for only a short while, for others-Masters of their field-it becomes their way of life, their way of seeing the world. (Such Masters include Leonardo da Vinci, Napoleon Bonaparte, Charles Darwin, Thomas Edison, and Martha Graham, among many others.) And at the root of this power is a simple process that leads to mastery-one that is accessible to all of us.
The process can be illustrated in the following manner: Let us say we are learning the piano, or entering a new job where we must acquire certain skills. In the beginning, we are outsiders. Our initial impressions of the piano or the work environment are based on prejudgments, and often contain an element of fear. When we first study the piano, the keyboard looks rather intimidating-we don't understand the relationships between the keys, the chords, the pedals, and everything else that goes into creating music. In a new job situation, we are ignorant of the power relationships between people, the psychology of our boss, the rules and procedures that are considered critical for success. We are confused-the knowledge we need in both cases is over our heads.
Although we might enter these situations with excitement about what can learn or do with our new skills, we quickly realize how much hard -work there is ahead of us. The great danger is that we give in to feelings of boredom, impatience, fear, and confusion. We stop observing and learning. Tbe process comes to a halt.
If, on the other hand, we manage these emotions and allow time to take ils course, something remarkable begins to take shape. As we continue to observe and follow the lead of others, we gain clarity, learning the rules and seeing how things work and fit together. If we keep practicing, we gain fluency; basic skills are mastered, allowing us to take on newer and more exciti:cg challenges. We begin to see connections that were invisible to us before.
-e slowly gain confidence in our ability to solve problems or overcome weaknesses through sheer persistence.
At a certain point, we move from student to practitioner. We try out our own ideas, gaining valuable feedback in the process. We use our expanding knowledge in ways that are increasingly creative. Instead of just learning bow others do things, we bring our own style and individuality into play.
As years go by and we remain faithful to this process, yet another leap takes place-to mastery. The keyboard is no longer something outside of us; il is internalized and becomes part of our nervous system, our fingertips. In our career, we now have a feel for the group dynamic, the current state of business. We can apply this feel to social situations, seeing deeper into other people and anticipating their reactions. We can make decisions that z.re rapid and highly creative. Ideas come to us. We have learned the rules m well that we can now be the ones to break or rewrite them.
In the process leading to this ultimate form of power, we can identify three distinct phases or levels. The first is the Apprenticeship; the second is dJ,e Creative-Active; the third, Mastery. In the first phase, we stand on the outside of our field, learning as much as we can of the basic elements and roles. We have only a partial picture of the field and so our powers are limirecl. In the second phase, through much practice and immersion, we see i11lO the inside of the machinery, how things connect with one another, and thus gain a more comprehensive understanding of the subject. With this annes a new power-the ability to experiment and creatively play with the elements involved. In the third phase, our degree of knowledge, experience, iC1d focus is so deep that we can now see the whole picture with complete clarity. We have access to the heart of life-to human nature and natural phenomena. That is why the artwork of Masters touches us to the core; the artist has captured something of the essence of reality. That is why the brilliant scientist can uncover a new law of physics, and the inventor or entrepreneur can hit upon something no one else has imagined.
We can call this power intuition, but intuition is nothing more than a sudden and immediate seizing of what is real, without the need for words or formulas. The words and formulas may come later, but this flash of intuition is what ultimately brings us closer to reality, as our minds suddenly become illuminated by some particle of truth previously hidden to us and to others.
An animal has the capacity to learn, but it largely relies on its instincts to connect to its surroundings and save itself from danger. Through instinct, it can act quickly and effectively. The human relies instead on thinking and rationality to understand its environment. But such thinking can be slow, and in its slowness can become ineffective. So much of our obsessive, internal thought process tends to disconnect us from the world. Intuitive powers at the mastery level are a mix of the instinctive and the rational, the conscious and the unconscious, the human and the animal. It is our way of making sudden and powerful connections to the environment, to feeling or thinking inside things. As children we had some of this intuitive power and spontaneity, but it is generally drummed out of us by all of the information that overloads our minds over time. Masters return to this childlike state, their works displaying degrees of spontaneity and access to the unconscious, but at a much higher level than the child.
If we move through the process to this endpoint, we activate the intuitive power latent in every human brain, one that we may have briefly experienced when we worked so deeply on a single problem or project. In fact, often in life we have glimpses of this power-for instance, when we have an inkling of what will come next in a particular situation, or when the perfect answer to a problem comes to us out of nowhere. But these moments are ephemeral and not based on enough experience to make them repeatable. When we reach mastery, this intuition is a power at our command, the fruit of working through the lengthier process. And because the world prizes creativity and this ability to uncover new aspects of reality, it brings us tremendous practical power as well.
Think of mastery in this way: Throughout history, men and women have felt trapped by the limitations of their consciousness, by their lack of contact with reality and the power to affect the world around them. They have sought all kinds of shortcuts to this expanded consciousness and sense of control, in the form of magic rituals, trances, incantations, and drugs. They have devoted their lives to alchemy, in search of the philosopher's stone-the elusive substance that transformed all matter into gold.
This hunger for the magical shortcut has survived to our day in the form of simple formulas for success, ancient secrets finally revealed in which a mere change of attitude will attract the right energy. There is a grain of truth and practicality in all of these efforts-for instance, the emphasis in magic on deep focus. But in the end all of this searching is centered on smething that doesn't exist-the effortless path to practical power, the quick and easy solution, the El Dorado of the mind.
At the same time that so many people lose themselves in these endless £antasies, they ignore the one real power that they actually possess. And unlike magic or simplislic formulas, we can see the material effects of this power in history-the great discoveries and inventions, the magnificent buildings and works of arl, the technological prowess we possess, all works a. the masterful mind. This power brings to those who possess it the kind of connection to reality and the ability to alter the world that the mystics and magicians of the past could only dream of.
Over the centuries, people have placed a wall around such mastery. They have called it genius and have thought of it as inaccessible. They have teen it as the product of privilege, inborn talent, or just the right alignment ol the stars. They have made it seem as if it were as elusive as magic. But that wall is imaginary. This is the real secret: the brain that we possess is the work of six million years of development, and more lhan anything else, this evolution of the brain was designed to lead us to mastery, the latent power within us all.
Translation - Vietnamese Năng lực tối thượng
Tất cả mọi người đều nắm giữ vận mệnh của mình trong tay, giống như một nhà điêu khắc nắm giữ các thứ vật liệu thô mà anh ta sẽ dùng để tạo nên một tác phẩm. Tuy nhiên cũng giống như mọi loại hình hoạt động sáng tác nghệ thuật hay bất cứ điều gì khác: Chúng ta chỉ sinh ra với khả năng có thể làm được điều đó. Kỹ năng để có thể nặn vật liệu đó ra thành thứ gì ta muốn phải được học và chú tâm trau dồi.
_Johann Wolfgang Von Goethe_
Có tồn tại một dạng năng lực và trí tuệ đại diện cho đỉnh cao tiềm năng con người. Đó là cội nguồn của các thành tựu và khám phá vĩ đại nhất thế giới. Đó là một thứ trí tuệ không được dạy trong trường học hay được các chuyên gia phân tích, mà được hầu hết tất cả chúng ta, vào bất cứ lúc nào đó, bất chợt bắt gặp qua chính kinh nghiệm của mình. Việc ấy thường xảy đến với ta khi ta đang ở vào những giai đoạn căng thẳng – như khi sắp đến hạn chót hoàn thành công việc, hoặc là giải quyết vấn đề khẩn cấp, hay bất cứ biến cố nào khác tương tự. Hoặc điều đó cũng có thể là kết quả của một dự án lâu dài và liên tục làm việc. Trong bất cứ trường hợp nào, khi bị thúc đẩy bởi hoàn cảnh, chúng ta sẽ cảm thấy tràn đầy năng lượng và sự tập trung một cách khác thường. Tâm trí của chúng ta hoàn toàn bị hút vào nhiệm vụ trước mắt. Việc tập trung cao độ này làm nhóm lên mọi loại ý tưởng – chúng đến với ta trong giấc ngủ, bất thình lình như thể văng ra từ vô thức. Vào những thời điểm này, những người xung quanh sẽ khó cưỡng lại tầm ảnh hưởng của ta; cũng có thể là do ta tập trung chú ý tới họ hơn, hoặc là ta có vẻ là đang nắm giữ một loại năng lực đặc biệt có khả năng tăng sự kính trọng của mọi người. Chúng ta thông thường sẽ trải nghiệm cuộc sống trong một trạng thái bị động song vào những ngày và tuần như vậy, ta sẽ thấy như mình có thể định trước các sự kiện và thực hiện được nhiều điều.
Chúng ta hay thường bộc lộ năng lực này bằng cách sau: Hầu hết thời gian chúng ta sống trong một thế giới nội tâm của các giấc mơ, các khát khao và các ý nghĩ đầy ám ảnh. Tuy nhiên trong thời kỳ sáng tạo phi thường đó, chúng ta bị thôi thúc bởi nhu cầu hoàn thành một điều gì có hiệu quả thiết thực. Chúng ta bắt buộc bản thân mình bước ra khỏi căn phòng nội tâm chứa những ý nghĩ thông thường quen thuộc để kết nối với thế giới, kết nối với những người khác, tới thực tế. Thay vì bay nhảy trong một trạng thái phân tâm vô hạn định, tâm trí của chúng ta tập trung để thâm nhập vào cốt lõi vấn đề thực tế. Tại những thời điểm này, tâm trí chúng ta – như vừa mới được lật trở ra bên ngoài – giờ đây tràn ngập ánh sáng của thế giới xung quanh ta, và bất chợt được tiếp xúc với các thứ rõ ràng và các ý tưởng mới mẻ, vì vậy mà ta trở lên dâng tràn cảm hứng và sáng tạo.
Song một khi thời hạn hoàn thành công việc đã qua đi hay cơn biến động kết thúc, cái cảm xúc tràn đầy sức mạnh và sự sáng tạo được nâng cao nói chung sẽ phai mờ dần. Chúng ta trở lại với trạng thái phân tâm và cảm giác kiểm soát biến mất. Giá mà chúng ta có thể tạo tác ra được cái cảm giác ấy, hay bằng cách nào đó khiến nó tồn tại lâu hơn … nhưng xem ra điều đó thật bí ẩn và khó nắm bắt.
Vấn đề mà chúng ta phải đổi mặt là dạng năng lực và trí tuệ này thường hoặc là bị xem nhẹ, lờ đi không đáng là thứ để nghiên cứu hoặc là bị bao phủ bởi dày đặc các câu truyện bí ẩn và ngộ nhận, tất cả chỉ càng làm tăng thêm sự bí ẩn vốn có của nó. Chúng ta quan niệm rằng sự sáng tạo và tài giỏi chỉ bỗng dưng hiện hữu, là kết quả của tài năng thiên bẩm, hay có lẽ là do tâm trạng tốt hay là do sự sắp xếp của các vì sao. Xóa bỏ điều bí ẩn – đặt tên cho cảm xúc tràn đầy sức mạnh này, hay xem xét gốc rễ của nó, hay định nghĩa dạng trí tuệ dẫn đến nó, và để hiểu được tại sao xúc cảm ấy có thể tạo tác và giữ cho bền bỉ được; đây là những điều cần làm góp phần lớn giải quyết vấn đề được đặt ra.
Hãy đặt tên cho xúc cảm này là sự tinh thông bậc thầy – cảm xúc khi mà ta có được quyền điều khiển thực tế, kẻ khác, và chính bản thân chúng ta. Mặc dù đó có thể là một thứ gì đó chúng ta trải qua chỉ trong một lúc ngắn ngủi, còn đối với những người khác-Những bậc thầy trong lĩnh vực của họ-nó trở thành cách sống của họ, thành cách họ nhìn nhận thế giới. (Những bậc thầy như vậy bao gồm Leonardo da Vinci, Napoleon Bonaparte, Charles Darwin, Thomas Edison và Martha Graham, trong số nhiều người khác như thế.) Và tại cội rể của năng lực này là một tiến trình đơn giản hướng đến mastery – tiến trình mà tất cả chúng ta đều có thể tiếp cận được.
Tiến trình này được mô tả theo cách thức sau: Giả sử như chúng ta đang tập đánh đàn piano, hoặc đang tiếp nhận một công việc mà ta phải nắm được một vài kỹ năng nhất định. Lúc ban đầu, chúng ta là những kẻ không chuyên. Ấn tượng ban đầu của chúng ta về chiếc đàn piano hay môi trường làm việc đều dựa trên xét đoán có trước, và thường bao giờ cũng có yếu tố lo ngại. Khi chúng ta lần đầu tiên được học đàn piano, những phím đàn trông có vẻ đáng sợ - chúng ta không hiểu mối liên hệ giữa các phím, các hợp âm, bàn đạp, và tất cả những thứ khác có vai trò tạo nên âm nhạc. Trong trường hợp một công việc mới, chúng ta tảng lờ sức mạnh của các mối quan hệ giữa mọi người, tâm lý của sếp, quy luật và quy trình được cho là vô cùng quan trọng đối với thành công. Chúng ta bối rối – kiến thức mà chúng ta cần cho cả hai hoàn cảnh đều nằm trên tầm chúng ta.
Mặc dù chúng ta có lẽ đã đi vào những tình huống trên với sự phấn khích về việc chúng ta có thể học được điều gì hay làm gì với những kĩ năng mới của mình, chúng ta lại nhanh chóng nhận ra rằng trước mắt mình là khó khăn và vất vả. Mối hiểm nguy lớn là khi ta từ bỏ vì cảm giác chán nản, thiếu kiên nhẫn, lo ngại và bối rối. Chúng ta ngừng quan sát và học hỏi. Và thế là tiến trình bị đông cứng tại đó.
Nhưng nếu như chúng ta chế ngự được các cảm xúc ấy và để cho thời gian dần định đoạt, điều đáng ghi nhận sẽ dần dần hiện hữu. Khi chúng ta tiếp tục quan sát và làm theo sự chỉ dẫn của người khác, chúng ta sẽ nhận ra rõ ràng, học được quy luật và nhìn nhận cách thức hoạt động một cách hài hòa. Nếu chúng ta cứ tiếp tục luyện tập, chúng ta sẽ nhận được trở lên thành thạo; thông thuộc các kỹ năng cơ bản, cho phép chúng ta đảm nhận thêm các thử thách mới và hấp dẫn hơn. Chúng ta bắt đầu nhận ra mối liên hệ mà trước đó là vô hình đối với ta. Chúng ta dần dần trở lên tự tin vào khả năng của mình trong việc giải quyết các vấn đề hay vượt qua các khuyết điểm bằng sự kiên trì tuyệt đối.
Vào một thời điểm nhất định, chúng ta sẽ chuyển từ người học viên sang người thạo nghề. Chúng ta sẽ thí nghiệm các ý tưởng của bản thân mình và nhận được các hồi tố quý giá trong quá trình khảo nghiệm ấy. Chúng ta sử dụng vốn kiến thức đang mở rộng của mình bằng các cách thức sáng tạo tăng tiến. Thay vì chỉ học hỏi từ cách thức làm việc của người khác, chúng ta tự mang lại phong cách mang đậm tính cá nhân của riêng mình vào trong công việc.
Năm tháng qua đi, và khi chúng ta vẫn trung thành với tiến trình này thì một cú nhảy nữa xuất hiện-cú nhảy đến mức độ bậc thầy. Bàn phím piano không còn là thứ gì nằm ngoài phạm vi của chúng ta mà đã được nội hóa và trở thành một phần hệ thống thần kinh của ta, thành các đầu ngón tay ta. Trong nghề nghiệp của mình, ta giờ đây đã có hiểu biết trực quan về động lực nhóm, hiện trạng công việc. Chúng ta có thể áp dụng cảm xúc này cho các tình huống xã hội, nhìn thấu vào trong tâm can mọi người và đoán định phản ứng của họ. Chúng ta có thể ra những quyết định một cách nhanh chóng và có tính sáng tạo cao. Các ý tưởng sẽ tự tìm đến ta. Chúng ta đã nắm được luật lệ quá rõ để giờ đây có thể chính là kẻ phá vỡ hoặc viết lại những thứ luật ấy.
Trong tiến trình dẫn đến dạng năng lực tối thượng này, chúng ta có thể nhận diện được ba giai đoạn hay cấp độ. Giai đoạn đầu tiên là Tập sự; thứ hai là Sáng tạo-Tích cực; thứ ba chính là Bậc thầy. Ở giai đoạn thứ nhất, chúng ta đứng ngoài lĩnh vực của mình, học hỏi hết mức có thể về các yếu tố và luật lệ cơ bản. Chúng ta chỉ mới có được một bức tranh phần nào về lĩnh vực đó và năng lực của chúng ta bị hạn chế. Trong giai đoạn thứ hai, qua việc tập luyện nhiều hơn và đắm mình trong lĩnh vực ấy, chúng ta nhìn thấu vào bên trong cơ quan bộ máy, cách thức các thứ được kết nối với nhau, và từ đó nhận được hiểu biết tổng thể về vấn đề. Điều này dẫn đến một năng lực mới – khả năng thực nghiệm và sử dụng sáng tạo các yếu tố liên quan. Ở giai đoạn thứ ba, trình độ kiến thức, kinh nghiệm, và độ tập trung của chúng ta đã uyên thâm đến mức giờ đây chúng ta có thể nhìn nhận bức tranh tổng thể hoàn toàn rõ nét. Chúng ta đã lại gần trung tâm của cuộc sống- tới gần hơn với bản chất của con người và hiện tượng tự nhiên. Đó là nguyên nhân tại sao các tác phẩm nghệ thuật của những Bậc thầy lại chạm đến tâm can chúng ta; người nghệ nhân ấy đã “tóm” được một thứ gì đó thuộc về tinh túy thực tại. Đó cũng là nguyên nhân vì sao nhà khoa học lỗi lạc có thể hé lộ một định luật mới về vật lý, và nhà phát minh hay doanh nhân có thể nảy ra những điều mà không ai có thể hình dung ra được.
Chúng ta có thể gọi loại năng lực này là trực giác, nhưng trực giác chỉ là chợt tóm được một cách bất ngờ ngay tức khắc thực tại, không hơn không kém, mà không cần ngôn từ hay công thức. Ngôn từ và công thức có lẽ đã đến sau, nhưng cái lóe lên nhờ trực giác là điều rốt cuộc cũng đưa ta đến gần hơn với sự thật, khi mà tâm trí ta đột ngột được thắp sáng bởi vài phần tử của sự thật mà trước đó đã bị dấu nhẹm đi, với ta hay với những kẻ khác.
Một con vật có khả năng học hỏi, nhưng phần lớn lại dựa vào bản năng của nó để liên hệ với những thứ xung quanh và bảo vệ bản thân thoát khỏi nguy hiểm. Nhờ có bản năng, con vật có thể ứng phó nhanh nhạy và hiệu quả. Con người, thay vào đó lại dựa vào việc tư duy và lý trí để hiểu được môi trường xung quanh. Tuy nhiên tư duy trong lúc như vậy lại thường chậm, và cái “chậm” ấy có thể trở thành không hiệu quả. Quá nhiều ý nghĩa nội tâm đầy ám ảnh có xu hướng cô lập hóa chúng ta khỏi thế giới. Sức mạnh trực giác ở cấp độ thông thạo là một hỗn hợp hòa trộn giữa trực giác và lý trí, giữa ý thức và vô thức, giữa con người và con vật. Đó là cách thức để chúng ta tạo nên mối liên hệ bất ngờ và mạnh mẽ với môi trường, tới việc tư duy và cảm nhận bên trong vấn đề. Khi còn là những đứa trẻ, chúng ta có một ít năng lực trực giác và không gò bó, nhưng thường thì nó bị hất ra khỏi chúng ta bởi những thông tin cứ lấp đầy tâm trí ta theo thời gian. Các bậc thầy trở lại trạng thái giống như nhứng đứa trẻ, tác phẩm của họ phơi bày mức độ tự phát không gò bó và hướng đến cái vô thức, nhưng ở một mức độ cao hơn một đứa trẻ.
Nếu chúng ta thực hiện tiến trình đạt đến điểm cuối cùng này rồi, chúng ta sẽ kích hoạt năng lực trực giác tiềm ẩn bên trong mỗi trí óc con người, điều mà chúng ta có lẽ đã được trải qua khá ngắn khi ta đào sâu vào một vấn đề hay một dự án đơn lẻ. Trên thực tế, thông thường trong cuộc sống ta đã bắt gặp loại năng lực này-chỉ một thoáng thôi, khi ta đang có một ý niệm lờ mờ về điều gì sắp xảy tới trong một tình huống nhất định, hay là khi một câu trả lời hoàn hảo tới một vấn đề đến với ta bất thình lình. Tuy nhiên những khoảng khắc đó khá phù du và không dựa trên đủ kinh nghiệm để có thể khiến chúng lặp lại được. Khi chúng ta đạt đến độ thông thạo lão luyện, thứ trực giác này là một năng lực tuân theo mệnh lệnh của chúng ta, thành quả của việc rèn luyện sau một tiến trinh dài hơn. Và bởi vì thế giới tán thưởng sự sáng tạo và loại khả năng này nhằm mở ra một khía cạnh khác của thực tế, nó cũng sẽ cho chúng ta năng lực thiết thực, lớn lao.
Hãy nghĩ về việc thành thục đến mức lão luyện theo cách này: Trong suốt lịch sử, đàn ông và đàn bà cảm thấy bị giam cầm bởi giới hạn nhận thức của họ, bởi sự thiếu thốn va chạm thực tế và sức mạnh để tạo ra ảnh hưởng đến thế giới xung quanh họ. Họ đã đi kiếm tìm mọi loại đường tắt đến nhận thức mở rộng và cảm giác kiểm soát ấy, dưới dạng thức của các cuộc nghi lễ ma thuật, trạng thái mê sảng, bùa chú, và ma túy. Họ đã cống hiến cuộc đời mình cho giả kim thuật, cho việc tìm kiếm hòn đá triết gia-thứ chất khó nắm bắt có thể chuyển tất cả mọi thứ vật chất thành vàng.
Khao khát về lối tắt phép thuật này đã tồn tại đến tận thời kỳ của chúng ta ở dưới dạng các công thức giản đơn cho thành công, bí mật cổ đại cuối cùng cũng hé lộ rằng chỉ cần đơn thuần thay đổi thái độ là có thể thu hút được đúng thứ năng lượng. Chỉ có một nhúm sự thật và thực tế ở mọi cố gắng ấy-ví dụ như, chú trọng về ma thuật của việc tập trung cao độ. Tuy nhiên cuối cùng tất cả các cuộc tìm kiếm đều tập trung vào một thứ không hề tồn tại-con đường không cần cố gắng nỗ lực để đến được sức mạnh thiết thực, cách giải quyết nhanh gọn và dễ dàng, cái ý tưởng “con đường dát vàng” của tâm trí.
Đồng thời, nhiều người cũng đánh mất bản thân mình trong những ảo tưởng vô tận ấy, họ lờ đi năng lực thực sự mà bản thân họ sở hữu. Thêm nữa, không giống như ma thuật hay các công thức đơn giản hóa, chúng ta có thể thấy hiệu quả vật chất mà dạng năng lực này mang lại trong lịch sử-những khám phá và phát minh vĩ đại, những công trình kiến trúc và các tác phẩm nghệ thuật đồ sộ, những năng lực khác thường về công nghệ mà chúng ta sở hữu, tất cả đều là thành quả của những con người có trí óc trình độ bậc thầy. Năng lực này mang đến cho kẻ sở hữu nó một dạng liên kết tới thực tại và khả năng thay đổi thế giới mà những tay bí thuật học và các tay pháp sư thời xưa chỉ có thể mơ tưởng đến.
Qua nhiều thế kỷ, con người đã đặt ra bức tường rào bao quanh việc tinh thông đến độ bậc thầy ấy. Họ gọi điều đó là thiên tài và đã cho rằng việc đó là không thể đạt được. Họ xem nó như sản phẩm của đặc ân, khả năng thiên bẩm, hay chỉ là được 1 ngôi sao sáng phù trợ do số mệnh. Họ đã làm cho nó trở lên mờ ảo như chính ma thuật vậy. Tuy nhiên bức tường đó chỉ là tưởng tượng. Bí mật thực thụ là ở đây: bộ não mà chúng ta sở hữu là sản phẩm của sáu triệu năm phát triển, và hơn tất cả, tiến hóa của não bộ được thiết kế để dẫn dắt chúng ta đến với sự tinh thông bậc thầy, thứ sức mạnh giấu kín trong tất cả chúng ta.
English to Vietnamese: RDI with young children General field: Social Sciences Detailed field: Psychology
Source text - English Enjoyment
Friends must be enjoyable, exciting companions. Children with enthusiasm and an upbeat mood are valued, even if they have other deficits or limitations. Friends strive to find ways to make positive emotional connections with their peers. The nature of the connection changes developmentally, with collabora-tive play giving way to conversations involving humor, shared interests, emotions and problem solving about relationships.
Translation - Vietnamese Niềm vui:
Những người bạn phải cùng vui vẻ bên nhau, cùng chia sẻ sự phấn khích. Những đứa trẻ năng nổ nhiệt tình và tốt tính thì đều được quý mến, ngay cả khi chúng có những hạn chế hay thiếu xót. Những người bạn cố gắng tìm ra cách để chơi với bạn mình một cách vui vẻ và tích cực nhất. Sự giao tiếp tự nhiên khiến sự mong muốn tình bạn phát triển, tự trẻ tìm ra cách để nói chuyện, pha trò cười, chia sẻ những sở thích, cảm xúc và giải quyết các vấn đề trong mối quan hệ với bạn mình.
English to Vietnamese: Neuroscience, learning and technology General field: Science Detailed field: Science (general)
Source text - English The ‘decade of the brain’ in the 1990s generated a wave of unscientific ideas and programmes that are still popular in education. Interpretation of evidence (from the literature and/or the classroom) to support links between neuroscience and education should attend explicitly to the extent and limitations of that evidence. Weisberg et al (2008) recently showed that explanations involving neuroscience have a seductive quality, helping to explain why neuromyths propagate so easily. To help counter some of the neuromyths in circulation, an appendix is included that summarises them.
Translation - Vietnamese Thập niên 1990 được cho là “Thập niên của bộ não” đã tạo ra một làn sóng những ý tưởng và chương trình không theo mà chúng vẫn còn khá phổ biến trong giáo dục. Việc diễn giải các bằng chứng (từ tài liệu và/hoặc lớp học) nhằm hỗ trợ cho những liên kết giữa thần kinh học và giáo dục khoa học chỉ nên hiện diện theo mức độ và giới hạn của chứng cứ đó. Weisberg et al (2008) gần đây đã chỉ ra rằng những giải thích chứa yếu tố thần kinh học có khả năng hấp dẫn, nó cũng giải thích tại sao những bí ẩn về thần kinh lại lan truyền dễ dàng đến vậy. Một phần phụ lục được đi kèm nhằm để phản biện và tóm tắt lại một vài những bí ẩn thần kinh học đang thịnh hành.
More
Less
Translation education
Bachelor's degree - National Economics University of Vietnam
Experience
Years of experience: 8. Registered at ProZ.com: Oct 2017.
English to Vietnamese (Vietnam: NEU) Vietnamese to English (Vietnam: NEU)
Memberships
N/A
Software
Adobe Acrobat, Google Translator Toolkit, IBM CAT tool, memoQ, Notepad , OmegaT, Trados Studio, Wordfast
Bio
I have been a freelance translator for 4 years. Working as a freelance translator, providing translation and interpretation services to several clients, I gained valuable experience both in hard skills and soft skills or in another words social skills. In my career, I have encountered many obstacles and troubles. Initially those problems could be challenging to any beginner. However, I have solved them by focusing in my tasks and dealing with them bit by bit. My passion as a translator created an unbreakable spirit to overcome obstacles, problems and the like. For the purpose of fulfilling my customers' requests and also my own mastering of translating and interpreting skills, nothing is impossible.